Vietnamdefence.com

 

Tình báo điện tử Mỹ: Những bí ẩn của NSA - “Con voi trắng” (2)

VietnamDefence - “Sản phẩm” chính của NSA là các tài liệu tin tức giành cho ban lãnh đạo đất nước và các cơ quan tình báo Mỹ. Tham gia thu thập những tài liệu này đồng thời có một số cơ quan và đơn vị của NSA.

Bởi vậy để bảo đảm cho hoạt động nói chung của NSA được hiệu quả, điều quan trọng sống còn là bảo đảm sự phối hợp tốt giữa các bộ phận cấu thành của nó.

Công tác tổ chức chuyển phát tài liệu qua lại trong nội bộ NSA có thể ví như hệ thống tuần hoàn của con người. Giống như các mạch máu lan khắp cơ thể con người, những con đường chuyển tin đi qua tất cả các bộ phận của cơ thể rối rắm của NSA. Việc chuyển tài liệu từ đầu này khu nhà đến đầu kia chiếm không quá 14 phút. Việc sử dụng hệ thống chuyển công văn/tài liệu bằng khí nén đã giảm thời gian này xuống còn 90 giây. Các nhân viên NSA còn có hệ thống liên lạc điện thoại được bảo mật chống nghe lén.

Trong số những điều kiện mà người ta tạo ra cho các nhân viên ở NSA chiếm một vị trí quan trọng là bộ phận ấn loát - thuộc loại hiện đại và mạnh nhất của chính phủ Mỹ. Chỉ cần nói rằng, riêng máy in của nhà in này đã có công suất 1 triệu bản/năm. Không có gì đáng ngạc nhiên là do khả năng to lớn thế nên một vấn đề hóc búa với NSA là lưu trữ và tiêu huỷ các tài liệu cũ in trên giấy.

Kho lưu trữ NSA chứa hàng triệu kilomet băng giấy in nội dung chặn thu. Để lưu trữ nó phải xây dựng một nhà kho đặc dụng được điều hoà nhiệt độ và độ ẩm. Những số liệu năm 1980 cho thấy NSA đã bảo mật trung bình 50-100 triệu tài liệu/năm. Trong các tài liệu này, có nhiều thông tin mật hơn trong các tài liệu của quân đội, CIA, Bộ Ngoại giao và tất cả các bộ ngành chính phủ khác của Mỹ gộp lại. Trung bình phải tiêu huỷ gần 40 tấn giấy tờ mật/ngày.

Khi tìm giải pháp cho tình trạng đó, NSA đã thử biến những giấy tờ không cần thiết thành bột nghiền nhỏ. Sau đó, bột này được đóng vào túi nylon và gửi đến nhà máy giấy carton. Nhà máy này ở cách khá xa Fort Meade nên gây khó khăn cho việc vận chuyển. Thêm vào đó là không phải tất cả các loại giấy được sản xuất với quy mô khổng lồ để thoả mãn nhu cầu của NSA đều thích hợp để làm carton. Bởi vậy, người ta đã xây dựng thêm một nhà kho phụ rộng 2 ngàn mét vuông để cất giữ giấy loại không thể “tái chế” mà phải đốt.

Bị ngập đầu trong “biển” giấy, NSA đã phải đặt hàng cho một tập đoàn sản xuất phương tiện kỹ thuật tiêu huỷ rác. Năm 1972, tập đoàn này đã trình diễn cho các quan chức NSA một thiết bị tạm gọi là “Con voi trắng” - một chiếc máy có kích thước bằng ngôi nhà 3 tầng trị giá hơn 1 triệu đô la có khả năng đốt rác với tốc độ 6 tấn/giờ ở nhiệt độ khoảng 2000 độ C.

Cũng giống như tại công viên giải trí của Mỹ Disneyland, nơi mà rác tích tụ được băng chuyền đưa tới máy đốt rác, NSA dự kiến sử dụng ống dẫn khí nén để vận chuyển rác đóng trong túi plastic. Nhưng có một điều “khó chịu” nho nhỏ: “Con voi trắng” không chịu làm việc như trông đợi.

Thay vì chuyển đổi thành khí đốt và chất lỏng được dẫn bằng ống khí nén ra khỏi máy, rác thỉnh thoảng lại biến thành khối cứng giống như nhựa đường và phải dùng búa đập vụn để lôi ra khỏi bụng của “Con voi trắng”. Khi NSA cuối cùng cũng phải huỷ hợp đồng thì máy này đã chạy thử được hơn 7 tuần và NSA đã trả 70.000 đô la của 1 triệu đô la đã ký theo hợp đồng. Cũng không phải ít.

Print Print E-mail Print