VietnamDefence -
Nga có khả năng gây tổn thất không thể chấp nhận đối với bất kỳ kẻ xâm lược nào
 |
Hệ thống phòng thủ tên lửa Mỹ không phải là vật cản đối với tên lửa Topol-M của Nga |
Ngày 8.4.2010, tại Praha, các tổng thống Nga Dmitri Medvedev và Mỹ Barack Obama đã ký Hiệp ước mới về các biện pháp tiếp tục cắt giảm và hạn chế vũ khí tiến công chiến lược (START-3). Nhiều chuyên gia Nga chỉ trích START-3 viện cớ sự thiếu vắng trong Hiệp ước những điều khoản hạn chế hệ thống phòng thủ tên lửa (MDA) khẳng định rằng, các lực lượng hạt nhân chiến lược Nga sẽ mất tiềm năng kiềm chế hạt nhân tin cậy. Thực tế có phải vậy không?
Các dự án và ý đồ của Lầu Năm góc
 |
Tên lửa chống tên lửa GBI
|
Tháng 2.2010, Bộ Quốc phòng Mỹ công bố báo cáo tổng quan về chương trình phòng thủ tên lửa. Trong đó khẳng định rằng, căn cứt vào tính bất định của mối đe dọa tên lửa tương lai, trong đó có các phương án có thể leo thang mối đe dọa tên lửa, Mỹ dự định:
- duy trì khả năng sẵn sàng chiến đấu và tiếp tục nghiên cứu nhằm hoàn thiện thành phần mặt đất GMD với các tên lửa chống tên lửa GBI ở Fort Greely (bang Alaska) và Vandenberg (bang California);
- hoàn tất công tác chuẩn bị trận địa phóng thứ hai ở Fort Greely để dự phòng trường hợp cần triển khai thêm tên lửa chống tên lửa GBI;
- triển khai các phương tiện thông tin mới ở châu Âu để truyền thông tin chỉ thị mục tiêu về các tên lửa được phóng vào lãnh thổ Mỹ bởi Iran hay kẻ địch tiềm tàng khác ở Cận Đông;
- đầu tư phát triển các thế hệ tên lửa chống tên lửa mới họ Standard Missile-3 (SM-3), kể cả để có thể triển khai chúng trên mặt đất;
- tiếp tục hoàn thiện thành phần mặt đất GMD, phát triển các công nghệ phòng thủ tên lửa thế hệ mới, nghiên cứu các phương án thay thế, trong đó có phát triển và đánh giá khả năng của tên lửa chống tên lửa 2 tầng GBI.
Các kế hoạch hiện có của Lầu Năm góc dự trù việc triển khai hệ thống phòng thủ tên lửa 2 thành phần trong tương lai ngắn hạn (đến năm 2015) và dài hạn.
Thành phần thứ nhất bảo vệ lãnh thổ Mỹ chống mối đe dọa tên lửa, thành phần thứ hai bảo vệ quân Mỹ, đồng minh và đối tác chống các mối đe dọa tên lửa khu vực.
Trong tương lai dài hạn, Cơ quan Phòng thủ tên lửa Mỹ BMDO dự kiến phát triển các công nghệ phòng thủ tên lửa thế hệ mới, bao gồm khả năng đánh chặn tên lửa đường đạn xuyên lục địa (ICBM) và tên lửa đường đạn phóng từ tàu ngầm (SLBM) ở giai đoạn bay lên của quỹ đạo, phóng tên lửa chống tên lửa GBI theo thông tin chỉ thị mục tiêu sơ bộ của các hệ thống quang-điện tử trong vũ trụ.
 |
Phóng thử GBI |
Trong thập niên gần đây, người Mỹ đã đạt tiến bộ lớn trong phát triển và triển khai các hệ thống phòng thủ tên lửa để đánh chặn tên lửa đường đạn tầm ngắn và tầm trung. Trong đó có, hệ thống tên lửa phòng không Patriot nâng cấp lên tiêu chuẩn PAC-3, hệ thống tên lửa chống tên lửa THAAD và hệ thống trên hạm Aegis với tên lửa chống tên lửa SM-3 Block 1A, cũng như radar cơ động công suất mạnh AN/TPY-2 dải sóng 3 cm để phát hiện và bám các mục tiêu đường đạn.
 |
Phóng thử GBI |
Hiện tại, các phương tiện này chưa đủ về số lượng. Bởi vậy, chính quyền Mỹ đã có những bước đi nhằm chi thêm kinh phí mua tên lửa chống tên lửa THAAD và SM-3 Block 1A, phát triển tên lửa chống tên lửa SM-3 Block 1B và trang bị hệ thống Aegis được thích ứng cho nhiệm vụ phòng thủ tên lửa cho nhiều tàu chiến hải quân hơn.
Trong dự án ngân sách tài khóa 2011, những khả năng này còn được mở rộng hơn nữa. Dự kiến vào năm 2015 sẽ xuất hiện biến thể tên lửa chống tên lửa SM-3 Block 1A triển khai trên mặt đất. Điều đó sẽ nâng cao khả năng của các hệ thống phòng thủ tên lửa khu vực tương lai chống lại các tên lửa tầm trung và trung gian (đến 5.000 km).
Trong tương lai dài hạn, đến năm 2020, Mỹ có kế hoạch phát triển các phương tiện hỏa lực và thông tin phòng thủ tên lửa khu vực hoàn thiện hơn.
Tên lửa chống tên lửa SM-3 Block 2A mà Mỹ đang hợp tác với Nhật chế tạo sẽ có tốc độ khởi tốc cao hơn và đầu tự dẫn hiệu quả hơn, cho phép vượt trội khả năng của tên lửa chống tên lửa SM 3 Block 1A và Block 1B và mở rộng khu vực phòng thủ.
Tên lửa chống tên lửa tiếp theo SM-3 Block 2B hiện đang ở đầu giai đoạn phát triển sẽ còn hiện đại hơn nữa.
Đối với Nga, các kế hoạch của Mỹ triển khai hệ thống phòng thủ tên lửa khu vực ở châu Âu có ý nghĩa đặc biệt. Theo cách tiếp cận mới mà TT Obama công bố vào tháng 9.2009, Mỹ dự định triển khai từng bước (4 giai đoạn) hệ thống phòng thủ tên lửa này.
Ở giai đoạn 1 (đến cuối năm 2011), phải bảo vệ được một số vùng ở Nam Âu bằng các tàu chiến trang bị hệ thống Aegis với tên lửa chống tên lửa SM-3 Block 1A.
Ở giai đoạn 2 (đến năm 2015), khả năng phòng thủ tên lửa sẽ tăng lên nhờ tên lửa hiện đại hơn SM-3 Block 1B trang bị không chỉ cho tàu chiến mà cả cho các hệ thống mặt đất được chế tạo vào thời gian đó triển khai ở Nam Âu.
Cụ thể, Mỹ đã đạt được thỏa thuận với Rumani về việc triển khai ở nước này một căn cứ phòng thủ tên lửa với 24 tên lửa đánh chặn. Nằm trong khu vực bảo vệ sẽ là lãnh thổ các đồng minh Đông-Nam Âu của Mỹ trong NATO.
 |
Tên lửa chống tên lửa SM-3 triển khai trên mặt đất |
Ở giai đoạn 3 (đến năm 2018), khu vực bảo vệ châu Âu chống tên lửa tầm trung và trung gian sẽ mở rộng nhờ triển khai ở Ba Lan một căn cứ phòng thủ tên lửa tương tự và trang bị SM-3 Block 2A cho cả tàu chiến lẫn các hệ thống mặt đất. Điều đó sẽ cho phép bảo vệ tất cả các đồng minh châu Âu trong NATO của Mỹ.
Ở giai đoạn 4 (đến năm 2020), dự định tìm kiếm thêm các khả năng bảo vệ lãnh thổ Mỹ chống ICBM phóng từ khu vực Cận Đông. Trong giai đoạn này sẽ ra đời tên lửa chống tên lửa SM-3 Block 2B.
Tất cả những điều này cho thấy, chính quyền Mỹ nhất quán theo đuổi chính sách xây dựng hệ thống phòng thủ tên lửa toàn cầu và không định ký kết hiệp ước quốc tế nào có đặt ra hạn chế về phương tiện phòng thủ tên lửa. Hơn nữa, hiện cũng chưa có cấu hình cuối cùng của hệ thống phòng thủ tên lửa Mỹ.
Bởi vậy, không thể loại trừ khả năng nó leo thang đến việc triển khai thê đội tiến công trong vũ trụ, điều sẽ nâng cao nhiều lần tiềm năng chiến đấu của hệ thống này.
Một dấu hiệu có sức nặng cho thấy khả năng xuất hiện trong hệ thống phòng thủ tên lửa Mỹ thê đội tiến công trong vũ trụ là việc Mỹ kiên quyết phản đối sáng kiến Nga-Trung về việc soạn thảo trong khuôn khổ Hội nghị giải trừ quân bị ở Geneva một hiệp ước cấm triển khai bất kỳ hệ thống tiến công nào trong vũ trụ.
 |
Phóng thử tên lửa chống tên lửa THAAD |
Khả năng của Moskva và các biện pháp đang thực hiện
 |
Hệ thống ICBM Topol-M |
Trong tình thế đó, ban lãnh đạo chính trị-quân sự Liên bang Nga đang áp dụng các biện pháp nhằm nâng cao tiềm năng phòng thủ tên lửa cho các hệ thống ICBM và SLBM của mình để không ai nảy sinh nghi ngờ khả năng hoàn thành nhiệm vụ kiềm chế hạt nhân chắc chắn của các lực lượng hạt nhân chiến lược Nga.
Trong khuôn khổ chiến lược đối phó phi đối xứng với việc triển khai các hệ thống phòng thủ tên lửa vốn đã được kiểm nghiệm trong thập kỷ 1980, các hệ thống tên lửa Nga đang được chế tạo sẽ có thêm các phẩm chất chiến đấu có tác dụng xóa tan mọi ảo tưởng tránh được đòn báo thù ở bất kỳ kẻ xâm lược nào.
Hiện tại, trong trang bị của RVSN (Bộ đội Tên lửa chiến lược Nga) có hệ thống tên lửa Topol-М phóng từ giếng phóng hoặc xe bệ phóng cơ động, tên lửa RS-12М2 của hệ thống này có khả năng vượt qua chắc chắn không chỉ các hệ thống phòng thủ tên lửa hiện có mà tất cả các hệ thống có thể xuất hiện trên thế giới trong thập kỷ tới.
Có tiềm năng phòng thủ tên lửa không nhỏ là các hệ thống tên lửa triển khai trên mặt đất và trên biển được chế tạo từ thời Liên Xô. Đó là các hệ thống trang bị các loại ICBM RS-12М, RS-18 và RS-20 và hệ thống tên lửa đường đạn trên tàu ngầm với SLBM RSM-54. Chỉ mới đây, SLBM RSM-54 đã được hiện đại hóa sâu, không chỉ có tầm bắn xa hơn mà còn có khả năng vượt qua chắc chắn các hệ thống phòng thủ tên lửa hiện đại.
Trong thời gian tới, khả năng của các cụm lực lượng ICBM và SLBM Nga vượt qua các hệ thống phòng thủ tên lửa sẽ tăng lên nhiều lần nhờ triển khai loại ICBM mới mang nhiều đầu đạn RS-24 và nhận vào trang bị SLBM tối tân mang nhiều đầu đạn RSM-56 (Bulava 30).
Tại binh đoàn ở Teikovo của RVSN, trung đoàn đầu tiên trang bị hệ thống tên lửa Yars với ICBM RS-24 đã bước vào trực chiến thử nghiệm, còn những khó khăn trong thử nghiệm bay tên lửa Bulava sẽ mau chóng được khắc phục.
Sử dụng kết hợp với các đầu đạn cơ động siêu vượt âm, một kho các phương tiện gây nhiễu trên khoang phong phú và sử dụng một số lượng lớn đầu đạn giả, các ICBM và SLBM của Nga đang khiến bất kỳ hệ thống bảo vệ chống đòn đánh tên lửa hạt nhân trở nên vô dụng.
Vì thế, những lo ngại của các nhân vật phản đối START-3 về việc lực lượng tên lửa hạt nhân chiến lược Nga mất tiềm năng kiềm chế hạt nhân tin cậy là không có cơ sở.
-
Nguồn: Viktor Yosin, Thượng tướng (về hưu), PTS KHQS, Giáo sư Học viện KHQS Liên bang Nga // AN, 22.9.2010.